Xuyên suốt sự nghiệp xê dịch, tôi chưa bao giờ gặp quốc gia nào có sự phân hoá địa lý Bắc-Nam rõ rệt như Việt Nam. Tôi hay mường tượng trong tâm trí, những ngọn đồi thoai thoải và đỉnh núi cheo leo của miền Bắc là chiếc đầu và vẩy của một vị long thần dũng mãnh. Thân thần uốn lượn theo những eo biển hùng vĩ của vùng duyên hải miền Trung, chiếc đuôi của thần là những mạch nước tạo nên vùng Đồng bằng Sông Cửu Long trù phú.
Được thu thập từ nhiều chuyến hành trình, những ảnh chụp của tôi sau đây tập trung ghi lại phong cảnh và đời sống tại các vùng nông thôn Bắc Bộ. Tại đây, giao thông ồn ã của phố thị là thứ âm thanh gì đó rất xa lạ. Thay vào đó, người ta chỉ nghe đôi ba tiếng lách cách của những chiếc xe đạp, xe máy có phần xuề xoà, chạy lập cập lên xuống những lối đường mòn trên đồi. Thi thoảng, lại có vài bác tài đánh vô lăng nặng nhọc để đưa xe tải vượt qua những cung đường quanh co. Nếu so với nhịp sống thần tốc của thành phố, mọi thứ ở đây diễn ra có chăng quá chậm rãi.
Tôi cũng có dịp gặp gỡ những con người rất khác nhau. Các tập tục và ngôn ngữ của người Kinh, nhóm dân tộc lớn nhất của Việt Nam, có lẽ đã quá quen thuộc với người dân đô thị. Tuy nhiên, ở những vùng miền như thế này, còn nhiều cộng đồng dân tộc thiểu số đang gìn giữ những thực hành văn hoá và ngôn ngữ riêng biệt của mình.
Với tôi, địa hình đồi núi của miền Bắc Bộ ẩn chứa bao kỳ quan thú vị — những thắng cảnh và khung cảnh không thể tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác trên đất nước. Tôi biết chắc rằng đôi chân của mình rồi sẽ sớm tìm đường quay lại nơi đây. Chỉ cần nghe thấy tiếng “long thần” vẫy gọi, ống kính của tôi lại sẵn sàng để rời thành phố và hướng tới bầu trời phương Bắc rộng lớn.
Quinn Ryan Mattingly là một nhiếp ảnh gia tự do người Mỹ. Anh đã làm việc tại Việt Nam hơn một thập kỷ. Truy cập trang web sau để tìm hiểu thêm về các dự án nhiếp ảnh của anh.