“Thật ra thì chỗ này không phải là quán rượu đâu,” tôi loay hoay giải thích như một thói quen mỗi khi dắt một ai đó mới đến Nè.

“Thế… nó là gì?” — người bạn đồng hành của tôi thường hay đáp.

“Cứ đến rồi sẽ biết” — cuộc hội thoại của chúng tôi sẽ tạm dừng ở đó, vì tôi cũng không biết câu trả lời cho đến khi gõ cửa căn hộ đặc biệt đang lấp ló ở cuối hành lang.

Để miêu tả một cách chung, tọa lạc ở tầng 3 của một cư xá cũ nằm dọc bờ kè kênh Nhiêu Lộc. Sẽ rất dễ để đi lạc quanh đây vài vòng, như tôi đã từng, nếu bạn không quen thuộc với khu vực này. Vẻ ngoài của Nè trông không khác gì những người hàng xóm, trừ một chiếc biển hiệu viết tay nho nhỏ trên cửa sổ thông báo giờ đóng - mở cửa, cùng ánh đèn màu hổ phách xuyên qua các tấm kính trong suốt.

Không gian của Nè được gói gọn trong một căn phòng nhỏ vuông vóc, mỗi góc đều được tận dụng tối đa để bài trí một thứ nào đó: bộ bàn ghế, chiếc gương, bảng hiệu neon hình chữ home, một tấm bảng đính hình polaroid, những vật trang trí lộn… và quan trọng hơn cả, một chú mèo đồi mồi thoắt ẩn thoắt hiện.

Chiều tà, Nè lên đèn đón khách bằng thực đơn nho nhỏ nhưng đầy đủ các lựa chọn, bất kể là bạn đang cần gì. Nè có những món cocktail truyền thống như Negroni hay Gin & Tonic cho những tâm hồn đang cần gậm nhắm điều gì đó vào cuối ngày. Có những công thức lạ tai, lạ vị được Nè sáng chế riêng như Bé Hư, lấy cảm từ sự ngổ ngáo từ album Brat của Charli XCX, cho những cuộc trò chuyện đầy tiếng thì thầm và khúc khích trong bóng tối. Có những món ăn nhẹ cho những chiếc bụng đói sau giờ tan tầm. Và có cả trà cho những đôi mắt yên lặng, đến chỉ để ngắm nhìn sợi dây liên kết vô hình giữa người và người.

Dù danh mục phục vụ có rất nhiều cồn, nhưng Nè không tự định vị mình là một quán rượu, hay thậm chí là một “quán ăn” hay “quán uống” với một ngày khánh thành chính thức. Sự ra đời của Nè là kết quả của một chuỗi những sự kiện ngẫu nhiên, tình cờ như cách cánh cú vẫy của cánh bướm tạo nên cơn bão lớn.

Ne là chủ quán, còn mình là người làm công của nó.

“Ne là chủ quán, còn mình là người làm công của nó,” Bam Nguyễn vừa đổ trà từ bình lắc pha chế, vừa trả lời tôi bằng một chất giọng nửa đùa nửa nghiêm túc.

Chuyện bắt đầu khi căn hộ ở tầng 3 được Bam, một nhiếp ảnh gia tự do, thuê làm studio để phục vụ cho những dự án cá nhân. Những buổi sáng bận rộn, không gian của Nè được dành cho những buổi chụp chân dung, sản phẩm, hỗ trợ quay MV hay bìa album. Còn đến chiều tối, khi đã “rửa tay gác máy,” phòng làm việc lại trở lại thành ngôi nhà ấm cúng để Bam nghỉ ngơi và gặp gỡ bạn bè.

“Lúc đó, mình mới sắm máy chiếu. Mình thường rủ bạn bè qua nhà, cùng nhau xem phim và ăn vặt. Mình chỉ chuẩn bị những món đơn giản như mì gói, nước ngọt thôi, nhưng mọi người vẫn rất thích.”

“Thế rồi, một hôm mình nghe tiếng ‘méo méo méo!’” Sau nhiều ngày lang thang trong khu cư xá, chú mèo với bộ lông vằn vện đã được Bam và bạn bè mang về để “kiếm hạt, kiếm cát” cho. “Tui mình hay giỡn với nhau là, thay vì nói ‘dạ’ thì nói ‘ne’ (tức ‘dạ’ trong tiếng Hàn Quốc), nên lúc biểu quyết thì cả nhóm chọn đặt tên là Ne.”

Từ ngày có Ne, căn hộ cũng cũng trở nên đông vui hơn. Nhiều người bạn mới, khi dạo quanh cư xá và tò mò trước không gian ấm cúng của căn hộ, liền tỏ ý thích thú muốn ghé thăm. Và Bam luôn sẵn sàng tiếp đón. “Vậy là Ne quen với việc tối nào cũng có bạn bè qua chơi, nó tự đi tiếp khách luôn. Ai tới là thành bảo mẫu bất đắt dĩ. Không có người là nó buồn đó!”

Nè bắt đầu được đến nhiều hơn qua mạng xã hội khi một người bạn bartender đến thăm Bam và đăng tải chiếc video đầu tiên của quán lên Instagram. Trước đó, thực đơn Nè cực kỳ khiêm tốn khi “vốn khởi điểm" chỉ là hai chai Jagermeister và Gin được Bam pha chế thành hai món nước signature — Cam Cam và Coca Colạ. Trước lượng người theo dõi mới ồ ạt, Bam bối rối vì không… biết phải bán gì thêm cho khách hàng.

“Mình mới mắng vốn bạn ấy rằng ‘giờ mày phụ tao thì tao làm tiếp, không tao đóng cửa đó!’” May mắn thay, người bạn đã đồng ý, Nè mở cửa đến ngày hôm nay, và thực đơn được mở rộng với nhiều sản phẩm mới. “Nhiều bạn nói không muốn uống nhiều quá vì phải chạy xe, nên mình tạo ra trà vải, trà xoài, gần đây là yaua, xoài lắc. Bữa sáng mình cũng định bán thêm cà phê phin nữa.”

Dần dần, Nè thành hình với nhiều món ngon và trò vui hơn. Vào những dịp đặc biệt, Nè tổ chức những sự kiện để mọi người đến chung vui như tiệc hóa trang Halloween hay lớp dạy nấu ăn. Còn vào những ngày bình thường, Nè trở về với cốt lõi của mình — là mái ấm để Ne chạy nhảy, là nơi để Bam chạy deadline trong yên bình, và là một chốn ẩn náu vạn năng. Nè cho tôi một thứ cảm giác rất khó tả mỗi lần đến chơi. Bam luôn sẵn lòng tiếp chuyện, nhưng không có áp lực phải nói gì, mặc gì hay thậm chí làm gì khi đến Nè. Và vì thế, mỗi lần đến đây tôi lại làm điều mà mình cần vào lúc ấy, dù đó là ôm cô bạn thân đang khóc lóc vì thất tình, hay ngồi bệt trên sàn khóc lóc, vì tôi cũng thất tình. Dù đó là cảm xúc gì, Nè cũng chấp chứa và không phán xét, còn Ne sẽ ở đó để an ủi bạn.

Bam nói: “Mình không đặt nặng các quy chuẩn F&B hay là những thứ cao hơn, xa hơn với Nè. Cái làm mình vui nhất là khi mình thấy mọi người đến chơi, mọi người thoải mái, mọi người cảm thấy dễ chịu giống như cách mình cảm thấy dễ chịu ở đây vậy.”

Nè mở cửa từ 6h30 chiều đến 11h tối.

Đánh giá:

Hương vị: 5/5
Giá cả: 4/5
Không gian: 5/5
Độ thân thiện: 4/5
Địa điểm: 3/5