“O sultan, Turkish devil and damned devil’s kith and kin, secretary to Lucifer himself…You will not, you son of a bitch, make subjects of Christian sons; we've no fear of your army, by land and by sea we will battle with thee, f*** your mother.” / “Này quốc vương, thứ dòng ma quỷ Thổ Nhĩ Kỹ, thứ tay sai của Lucifer… thằng khốn như mày chẳng bao giờ quy phục được các con chiên Cơ đốc; bọn tao đ*ch sợ quân của mày, bằng đường bộ và bằng đường biển, bọn tạo sẽ chiến với mày tới cùng, đ*t mẹ mày.”
Đấy là những gì sẽ đập vào mắt thực khách ngay khi vừa bước chân vào Bud’mo (phát âm là “bút mo”), một địa chỉ ẩm thực Ukraine giữa lòng Hà Nội. Dòng chữ được treo cạnh một bức tranh lớn trên tường có tựa đề ‘Người Zaporozhe viết thư cho Sultan Thổ Nhĩ Kỳ.’

‘Người Zaporozhe viết thư cho sultan Thổ Nhĩ Kỳ’ — Ilya Repin.
Tôi không biết lấy một chữ Ukraine, nhưng anh bạn tôi Bohdan Paketa thì có. Nghe anh dịch cho, tôi mới biết anh không những chỉ là dân Ukraine, mà còn là người từ vùng Zaporizhzhya, là hậu duệ của những chiến binh đã chấp bút đôi ba dòng trên để rủa sả vị sultan xứ Thổ. Tối hôm ấy, tôi và Bohdan đã hẹn nhau ở Bud’mo để gặp gỡ bạn bè và thưởng thức những món ngon từ đất nước Đông Âu.


Bàn ăn ngoài trời ở Bud'mo.
Ngồi đợi chúng tôi sẵn ở quán là chị Oksana Yashchenko, chị gái của Bohdan. Chúng tôi phải chuyển sang một chiếc bàn lớn hơn vì đội hình đông đúc. Tôi trộm nghĩ, không sao, càng đông càng vui, thế mới xử hết được thực đơn khổng lồ của Bud’mo.
Theo gợi ý của Oksana, chúng tôi nhập tiệc bằng borsch, món súp đặc trưng của Ukraine. Tôi không khỏi ngạc nhiên khi người ta mang ra một dĩa súp đỏ au, nom chẳng khác gì một bát tiết canh. Mà mới nhấm một muỗng, tôi đã thấy mê mẩn. Borsch là sự pha trộn hài hòa giữa vị mặn và chua, cùng một chút ngọt ngào. Củ dền, nguyên liệu tạo nên màu đỏ của súp, được hầm mềm nên tan ngay trong miệng tôi. “Ngon như súp mẹ nấu ở nhà,” Bohdan nói.

Món súp lỏng làm từ củ dền với vị chua nhẹ.
Oksana nhảy vào nói: “Mẹ tụi này hay bảo ‘mấy đứa phải ăn súp mỗi ngày nhé.’ Món gì bà cũng nấu, nhưng thường nấu nhất là borsch. Mà muốn ăn borsch chuẩn là phải kẹp sẵn ổ sandwich.” Chị vừa nói, vừa lấy một miếng bánh mì, kẹp thêm hai lát salo (thịt mỡ ướp muối) mỏng, rồi rắt lên trên một ít tỏi. Chị cắn miếng sandwich húp một muỗng đầy súp.

Ăn borsch đúng điệu là phải có sandwich.
Tôi làm theo. Vị mặn của salo và mùi hăng của tỏi thật sự làm bùng nổ vị giác, còn hương vị của borsch là gáo nước dập tắt cú nổ ấy. “Ăn món này với bánh mì và salo là đúng chuẩn Ukraine rồi đấy,” Oksana nói. Salo cũng hay được dùng làm một món nhắm, thường là với vodka, nhưng cũng có thể là bất kỳ loại rượu nào khác, Bohdan bảo tôi.
Hôm ấy chúng tôi không uống vodka mà thay vào đó là nastoyka, một loại rượu ngâm truyền thống, có nồng độ cồn cao, của người Ukraine. Nastoyka của chúng tôi được ngâm cùng một loại thảo dược tên là holy grass (tạm dịch: cỏ thánh). Khi tôi thắc mắc bâng quơ “cỏ thánh” là gì, Bohdan trả lời châm chọc: "Chắc là cỏ trồng trong nhà thờ hả?” Dù là trồng ở đâu thì tôi cũng rất thích. Hương vị thảo mộc lan toả và đốt cháy vòm họng tôi theo từng ngụm rượu, rất gắt nhưng không lưu luyến lâu.

Bộ đôi salo và nastoyka mang niềm vui đến mọi nhà.
Các món khác lần lượt được đưa ra bàn ăn. Tôi quên mất mình đã gọi gì, nhưng nó không thành vấn đề, vì đã nhập gia tuỳ tục Việt Nam thì có gọi gì cả bàn cũng sẽ chia ra xử với nhau. Món nào cũng có vẻ ngon hơn món trước. Trang Hip, bạn gái của Bohdan, đã phải gánh hộ tôi công tác chụp ảnh, vì tôi bận nhồm nhoàm cả buổi.




Từ trái qua phải: Bánh xếp nhân thịt, “bánh xèo” khoai tây nhân thịt, thịt gà xiên shashlyk, và bánh kếp nhân thịt. Ảnh: Trang Hip.
Giữa cuộc vui, cậu phục vụ mang ra cho chúng tôi một khay đầy shot. “Oày oày quán cho đồ uống kìa!” Oksana cuống lên. Hoá ra nhóm nào đi đông đều được Bud’mo tặng cho một chầu shot miễn phí. Tất cả chúng tôi cùng cụng ly và hô “Bud’mo!” — tức “1,2,3 dzô!” phiên bản tiếng Ukraine.
Chầu shot này được làm từ một loại nastoyka khác ngâm với nam việt quất. Một người trong bàn chúng tôi nói thức uống này làm anh nhớ đến những dịp lễ [ở Ukraine] vì nó có vị giống như kẹo nhân rượu. Tôi vốn không hảo uống rượu ngọt, nhưng vì đây là “đồ chùa” nên tôi tuyệt nhiên sẽ không chối từ lòng tốt của chủ quán.

Bud’mo là dzô!
Kết thúc buổi tiệc, mỗi người chúng tôi phải trả tổng cộng VND300.000, đắt hơn một chút so với các quán ăn khác mà series Ngõ Nooks từng giới thiệu, nhưng đó là mức giá đi đôi với chất lượng. Nếu phải miêu tả về trải nghiệm dùng bữa ở Bud’mo, tôi sẽ ví nó như một cái bánh sinh nhật — ngon hơn rất nhiều khi có bạn bè bên cạnh. Nếu có cơ hội tới đây và may mắn nhận một chầu shot từ chủ quán, chỉ cần cụng ly và hô thật to tên quán, bạn đã biết uống như một người Ukraine thực thụ rồi đấy.

Mặt tiền của Bud'mo.
Bud'mo mở cửa từ 9h sáng đến 10h tối.
Đánh: giá
Hương vị: 5/5
Giá cả: 4/5
Không khí: 5/5
Độ thân thiện: 5/5
Địa điểm: 4/5
Bud'mo - Ukrainian Cuisine
61 Tô Ngọc Vân, phường Quảng An, quận Tây Hồ, Hà Nội
