Nếu có dịp đi sâu vào khuôn viên của Trường Đại học Khoa học và Công nghệ Hà Nội, khách thập phương sẽ bất ngờ khi bất thình lình bắt gặp một mô hình khủng long khổng lồ. Chú khủng long T-Rex ấy đang trông coi lối vào Bảo tàng Thiên nhiên Việt Nam. Khi đến đây tham quan, tôi thấy tâm trí mình như bỗng chốc trẻ lại, sẵn sàng để khám phá những chân trời kiến thức mới. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ được nghiêm túc tìm hiểu về lịch sử tự nhiên của Việt Nam, nhưng hỡi ôi, tôi đã nhầm.
Sự yên bình và sâu lắng mà hầu hết các bảo tàng mang lại hoàn toàn không tồn tại ở đây. Thay vào đó, tiếng cười nói hào hứng của trẻ em xen tiếng rít còi xe máy của bố mẹ lấp đầy không gian nơi đây. Sự náo nhiệt đó tiếp tục lan vào bên trong không gian triển lãm, nơi các em chạy nhảy, la hét không ngừng nghỉ. Tôi tặc lưỡi nhận ra rằng đây không chỉ là một bảo tàng thiên nhiên mà còn kiêm nhà trẻ nữa.
Tuy vậy, nơi đây vẫn sở hữu không ít những hiện vật thú vị. Tọa lạc tại trung tâm của gian phòng đầu tiên là một tượng cột mô tả chi tiết quá trình tiến hóa của năm vương quốc sinh học.
Xung quanh tượng cột là một bức tường gỗ được khắc những họa tiết tinh xảo miêu tả các giai đoạn khác nhau của quá trình tự nhiên này.
Phòng thứ hai là nơi trưng bày hơn 40.000 mẫu vật. Tôi không khỏi bất ngờ trước sự đa dạng của thế giới động-thực vật, từ bò sát đến động vật có vú, từ côn trùng đến chim. Các mẫu vật được sắp xếp cẩn thận theo từng loại, với cây cỏ, nấm và các mẫu địa chất xen kẽ.
Khi dạo quanh các gian phòng, tôi lại càng bị ấn tượng bởi sự đa dạng vô ngần của sự sống trên hành tinh chúng ta. Nhưng tôi không chỉ ấn tướng trước các hiện vật trưng bày, mà còn bởi cách các em nhỏ tại đây tương tác với chúng.
Các em thích thú khi ngắm nhìn bản sao của những loài động vật đã từng lang thang trên trái đất. Đôi mắt của các em ánh lên sự tò mò, đôi chân chạy nhảy liên tục từ mẫu vật này sang mẫu vật khác, miệng la lên khoái chí khi gặp một sinh vật mới.
Tôi không thể không cười khi nhìn thấy các em nhăn mày cau mặt, cố gắng chạm vào mắt của các loài lưỡng cư trên bảng trưng bày. Niềm vui của tôi cũng trộn lẫn đôi chút lo lắng khi thấy một con cá bị dán băng dính phía sau màn che phần trưng bày của loài lưỡng cư — có lẽ là nạn nhân của một em bé tinh nghịch nào đó.
Ra khỏi không gian hỗn loạn trong bảo tàng, tôi trở về với khuôn viên trường đại học yên tĩnh và thanh bình. Nhưng trộm nghĩ, có một địa chỉ như thế này cho trẻ em ở thành phố được thỏa sức khám phá thế giới tự nhiên cũng đã là một điều quý.
Dù có quy mô khiêm tốn, Bảo tàng Thiên nhiên Quốc gia Việt Nam vẫn sở hữu cho mình những bộ sưu tập hiện vật thú vị, khơi gợi tinh thần học hỏi không chỉ ở trẻ em mà còn ở người lớn, khiến nơi đây trở thành một điểm đến không thể bỏ lỡ với những gia đình tìm kiếm một trải nghiệm bổ ích.