Với dân số hơn 1,5 triệu người và đầy đủ các tiện ích của một đô thị hiện đại như sân bay quốc tế, trung tâm thương mại, Cần Thơ là một trong những thành phố lớn và sầm uất nhất của vùng Đồng bằng sông Cửu Long. Thế nhưng, trước khi trở thành trọng điểm kinh tế, giáo dục và văn hóa sầm uất như ngày nay, Cần Thơ vốn chỉ là một cảng cá be bé, nơi người dân chủ yếu sinh sống bằng nghề đánh bắt cá và buôn bán nhỏ lẻ.

Ghe thuyền chở hành khách và hàng hóa cập bến.
Vào năm 1965, Cần Thơ vẫn giữ nguyên nhịp sống của một thành phố nông nghiệp. Nhờ vị trí bên dòng sông Hậu, một nhánh của sông Mekong, gần vùng ven biển màu mỡ, ghe thuyền nơi đây có thể qua lại dễ dàng và vận chuyển trái cây, rau củ, hải sản đổ về từ tứ xứ. Xa khỏi dòng sông, xe đạp là phương tiện di chuyển chính của người dân cho các công việc hàng ngày như đi chợ, đi mua sắm.

Cảnh chợ nhộn nhịp.
Bộ ảnh của nhiếp ảnh gia ẩn danh ghi lại hình ảnh một Cần Thơ mộc mạc, giản dị mà giờ chỉ còn trong ký ức và câu chuyện kể của người lớn. Quần áo không mang nhãn hiệu, nón lá phủ kín đầu người khắp chợ, các dãy cửa hàng thì vắng bóng biển hiệu neon: một Cần Thơ rất khác so với hiện tại.
Cùng xem Cần Thơ đã thay đổi nhiều như thế nào qua 6 thập kỷ qua bộ ảnh dưới đây:

Bánh xe, xích, bàn đạp và... đôi chân là động cơ chính.

Những đứa trẻ ngày ấy bây giờ có lẽ đã đáng tuổi cụ.

Vẻ mặt rầu rĩ này là do đâu?

Ghe tàu cập bến qua lại trên sông.

Đây có phải là lần đầu các em được chụp hình?

Tuy không phổ biến như xe đạp nhưng xe tải, xe đò và xe hơi vẫn lăn bánh khắp thành phố.



Một bức tranh sống động về đời sống từ những sinh hoạt giản dị thường ngày.



Nặng gánh mưu sinh.

Tiểu thương che chắn rau củ dưới cơn mưa.

Chiếc ghe đơn sơ ra khơi để đánh bắt.

Một góc nhìn khác.



Sạp hàng buôn bán.

Gánh trái cây.

Ở độ tuổi nào thì trẻ em chuyển từ đội mũ len sang đội nón lá?

Chuối là loại trái cây phổ biến từ xưa đến nay.

Những con đường nguyên sơ chưa trải nhựa.

Những chiếc ghế nhựa vẫn chưa được phát minh.

Đôi chân trần lấm lem.

Khung cảnh chợ vừa xô bồ nhưng cũng rất nề nếp.

Chuyến phà ngày ấy.

Không gian của con hẻm trở thành nơi sinh hoạt chung của các cư dân.

Lần cuối bạn thấy nhiều trẻ em thế này là khi nào?

Grab phiên bản thế kỷ 20.


Hạnh phúc trong những khoảnh khắc giản đơn.